Yến Hề trước là sửng sốt, sau đó buông lỏng thân thể, tùy ý chính mình phụ thân như vậy ôm. Giờ phút này, nàng có thể cảm giác được phụ thân dè đặt. Hắn động tác rất nhẹ rất nhẹ, quả nhiên là nâng ở trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ hóa.
Chương 79: Có sự kiện lớn phát sinh. Chương 80+81: Thà làm thê hoạn quan, không làm thiếp hoàng tử. Chương 82+83+84: Thịnh thế đại hôn. Chương 85: Sủng nàng lên tận trời! (1+2) Chương 86+87: Sủng nàng lên tận trời (3+4) Chương 88: Kỹ năng thứ năm của Cửu Thiên Tuế: Trừ nội
Hình thể ấn tượng của nữ bác sĩ khiến dân mạng gọi cô là Chun-Li ngoài đời thực sau khi bức ảnh cô thử váy cưới lan truyền trên mạng xã hội. Chun-Li là "mỹ nhân" trong game Street Fighter với thân hình bốc lửa.
Độc Tôn Tam Giới , chương 1503 của tác giả Lê Thiên cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
P7: Truyện ma : LÒNG MẸ DẠ QUỶ - Tập Kết | Yểm linh hồn con trai ruột | MC Trần Thy October 20, 2022 P6: Thời Thế Tạo Vương tập 11 (tiếng Việt) | Lê Diệu Tường, Trịnh Tắc Sĩ, Ngao Gia Niên | TVB 2012 October 20, 2022 P32: Truyện ma : LÒNG MẸ DẠ QUỶ - Tập Kết | Yểm linh hồn con trai ruột | MC Trần Thy October 20, 2022
FsSST. Dịch giả SantVương Khả Nhân bỗng nhiên bị quỷ ám. Không phải cái kiểu hù doạ hay đột ngột xuất hiện khiến người hoảng sợ, mà là làm những chuyện cô cho là biến thái...Còn không phải hay sao???Một nam quỷ xa lạ bỗng nhiên chạy lại thân mật với cô, vuốt ve cô, toàn thân, toàn thân đó, dĩ nhiên là chỗ đó cũng không chừa....Dùng đủ mọi cách, kiếm gỗ đào, kéo, tiền Ngũ Đế đều không có chút tác dụng với quỷ kia. Sau khi tìm thầy phong thủy mới biết được đó là người chồng đã kết Minh hôn của cô. Minh hôn kết hôn với người âmKhông phải mấy năm trước cô giúp người mở một hộp khóa Lỗ Ban, tay bị thương khiến máu dính vào chiếc hộp kia sao? Vậy mà đó lại thành sính lế minh như vậy liền khiến Vương Khả Nhân bị kéo vào bên trong một âm mưu kéo dài vài thập niên. Bí mật mấy chục năm qua của Sầm gia, Kim Linh Tử không có can đảm tiếp tục tìm kiếm đáp án khiến Vương Khả Nhân phải hoàn thành.
“Trần Hạo, biết đây là đâu không?” Vẻ ngoài của Trần Hạo chỉ khoảng 20, gương mặt đứng đắn, đàng hoàng nhưng ánh mắt đờ đẫn, nét mặt khờ khạo, giống như bị thiểu năng trí tuệ. Lúc này, anh đang bị một đám du côn to cao bao vây, vẻ mặt bối rối trông càng ngốc nghếch. Anh mờ mịt nhìn chung quanh, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo “Tôi muốn về nhà!” “Ha ha! Cậu Trần của chúng ta muốn về nhà! Bọn mày mau giúp đi kìa!”, giọng giễu cợt không nể nang ai vang lên, nó phát ra từ một thanh niên ăn mặc đẹp đẽ ở sau lưng đám người. Đám lưu manh phía trước hắn ta cũng cười ha hả. Dường như Trần Hạo đã cảm nhận được sự ác ý từ họ, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, miệng vẫn chỉ lẩm bẩm câu “Tôi muốn về nhà!”. ngôn tình sủng “Loại vô dụng ngu si này cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi à?”, nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Trần Hạo, thanh niên mặc quần áo đẹp đẽ bỗng nổi giận, tiến lên túm lấy cổ áo của anh rồi tát anh hai cái. Một tên bất tài như vậy mà lại là chồng đệ nhất mỹ nữ Hải Dương - Bạch Phi Nhi! Còn là chồng hợp pháp đã đăng ký kết hôn nữa chứ! Nhà họ Lưu của hắn ta đường đường là một cổ đông của tập đoàn Bạch Thị, luôn muốn giành lấy đệ nhất mỹ nữ để thật sự biến thành chủ của tập đoàn nhưng một thằng ngu si lại có được vị trí đó? Đây đúng là chuyện nực cười! “Tôi muốn về nhà!”, Trần Hạo bị đánh, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm. “Về nhà? Ông mày sẽ đưa mày về nhà! Trói chặt, đẩy thằng ngu này xuống sông!”, Lưu Gia Ấn chỉ vào cái hào bao quanh thành phố, hất đầu với đám lưu manh sau lưng. Nói xong, hắn ta quay người trở lại chiếc xe đậu cách đó không xa, đứng nhìn chúng làm việc. Trần Hạo ngơ ngác định đi theo Lưu Gia Ấn nhưng bị hai tên côn đồ túm lại. “Mau trói lại đi!” “Mày nói xem, cậu Lưu tức tối như vậy có phải vì thằng ngu này được ngủ với người đẹp Bạch không?” “Nghĩ thôi đã thấy hứng rồi! Chỉ cần được lên giường với người đẹp Bạch, chết cũng đáng! Tổ tiên thằng thiểu năng này đúng là tích được bao nhiêu phúc đức rồi!” “Đừng nói nhảm nữa, sao Bạch Phi Nhi có thể… nghe cậu Lưu nói, khi ông cụ Bạch còn trẻ từng được ông nội thằng ngu này giúp nên mới ép cháu gái gả cho! Cô ta cũng bị ép thôi!” “Cũng đúng! Thằng này tới ở rể, người ta nói con rể gia đình giàu có sống còn không bằng con chó chứ nói gì tới ngủ với đệ nhất mỹ nữ!” “…” Trong khi nói chuyện, chúng đã chuẩn bị dây thừng, trói Trần Hạo lại. Trần Hạo không biết gì cả là đã bị trói chặt nhưng dây thừng siết quá chặt khiến anh khó chịu, giãy giụa dữ dội, bất ngờ xô đẩy làm hai thằng du côn té ngã. Nhưng chưa lảo đảo chạy mấy bước, anh bị tóm trở về. “Sức lực của thằng ngu này cũng mạnh quá nhỉ? Không túm được!” “Nghe nói trước kia không ngốc, tên này từng lăn lộn ở nước ngoài! Thậm chí còn thích tập thể hình nữa, cơ bắp vẫn còn đây này!” “Con mẹ nó, cho một gạch đi!” Một viên gạch đập vào sau ót Trần Hạo, cuối cùng chúng cũng an tâm. Đám lưu manh ném Trần Hạo vào con hào bao quanh thành phố dưới sự chỉ huy của Lưu Gia Ấn. “…” Nước sông đầu xuân còn có chút lạnh. Trần Hạo bị trói, lại còn hôn mê, cơ thể chìm dần xuống đáy sông. Nước sông lạnh băng kích thích, Trần Hạo đột ngột mở mắt, uống mấy ngụm nước sông, cảm giác khó thở khiến đầu óc anh trống rỗng. Trong tích tắc này, đầu Trần Hạo đột nhiên tỉnh táo, giống một linh hồn đi xa mới trở về thân xác, vô số hình ảnh hiện lên “Anh Hạo, đi mau! Gián điệp và người của Gia Ngõa câu kết với nhau, chúng ta đã hết cách xoay chuyển tình thế!” “…” “Trần Hạo, mày chạy không thoát đâu!” Không phải mày được gọi là bút của Phán Quan, tay của Diêm Vương sao? Mày giết người như Phán Quan hạ bút, đặt bút xuống là chết người. Người mày muốn cứu, Diêm Vương muốn họ chết ở canh ba, mày cũng giữ được tới canh năm! Phật Y Quỷ Thủ Trần Tiên Nhân Trần Hạo, giờ đạn bắn xuyên ngực, mày có thể tự cứu mình như thần tiên không?” “…” “Trần Hạo, tuy cháu đã không còn minh mẫn, nhưng cháu vẫn là chồng Bạch Phi Nhi, con rể nhà họ Bạch! Dù cháu tàn tật hay mạnh khỏe, ông già này vẫn tuân thủ lời hứa, quyết không phụ người nhà họ Trần!” “…” “Trần Hạo, loại ngu si như mày cũng xứng làm chồng Bạch Phi Nhi sao?” “Chồng Bạch Phi Nhi là một thằng ngu!” Hình ảnh trong quá khứ như một cuốn phim, từng cảnh lướt qua trong đầu Trần Hạo. Mười tám tuổi anh ra nước ngoài, thời gian năm năm đã hủy hoại danh tiếng Chiến Thần Thiên Đường được gây dựng từ hai quả đấm thép, các anh em cùng anh xông pha trận mạc đã chết hơn phân nửa. Kẻ thù bao vây tấn công, nội gián phản bội, anh bị đánh lén, trúng ba phát súng, hôn mê suốt bốn tháng, sau khi tỉnh lại thì biến thành thằng ngốc, được đưa về nước trong âm thầm. Ông cụ nhà họ Bạch biết tin anh về nước thì kiên quyết làm theo hứa hẹn năm xưa, gả cháu gái Bạch Phi Nhi cho anh dù đứa cháu rể này đã trở nên ngu si. Mà trước khi bố mẹ mất tích, họ chỉ có một mụn con là anh, anh cứ mơ mơ màng màng tới ở rể nhà họ Bạch. Đây là ba sự kiện đã thay đổi vận mệnh Trần Hạo, lúc này, chúng hiện lên rõ mồn một trong đầu anh. Khi hình ảnh cuối cùng biến mất, Trần Hạo đột ngột trừng to mắt, cơ thể cử động, toàn thân anh giãy giụa mãnh liệt, chi dưới đong đưa như người cá. Rất nhanh cơ thể anh bắt đầu nổi lên. Khó nhọc trồi lên mặt nước xong, Trần Hạo hít sâu vài hớp không khí, sau đó bơi tới cạnh bờ. Tứ chi bị trói, Trần Hạo chỉ có thể cử động bằng chi dưới và phần eo, dù thể chất của Trần Hạo khá tốt và có kỹ năng sinh tồn trong nước và lửa ngày xưa từng luyện nhưng lúc này, mặt anh cũng đỏ lên, nửa thân dưới tê dại. Cũng may là đúng lúc đụng vào một tảng đá lớn, anh thừa cơ bò lên, dựa vào phần nhô cao của tảng đá để cưa dây thừng. Cứa xong dây thừng, Trần Hạo đứng trên tảng đá hít sâu mấy hơi, ánh mắt đảo quanh, sắc bén như mắt ưng, bên trong đã không còn tia ngu si đần độn. “Trần Hạo này đã trở lại!”, Trần Hạo thì thầm một cậu. Nếu không có tai nạn này, Trần Hạo không thể tin hồn phách thực sự tồn tại, ba năm trước, anh trúng đạn mà trở nên ngu dại, hồn phách cư trú ở Địa Phủ ba năm. Ba năm nay, cơ thể anh đúng nghĩa là cái cái xác không hồn, nhưng hồn phách lại trải qua nghìn vạn thứ ở âm ty, hôm nay, vì sự cố mà hồn phách quay về, Trần Hạo anh có cơ hội bắt đầu lần nữa. Bạch Phi Nhi, Trần Hạo bĩu môi, ký ức đã hiện lên trong đầu, anh nhớ ra cô gái này, nhất thời cũng không biết mình có cảm giác gì. Ba năm nay, mọi khuất nhục đều vì ngu dại, thế nhưng tất cả chở che đều đến từ Bạch Phi Nhi và ông cụ Bạch. Cũng tới lúc xử lý hết rồi! Những kẻ đâm lén phản bội, người bên ngoài thừa nước đục thả câu, người đã giúp anh, đã hại anh, ai cũng nên có một kết thúc. Trần Hạo hoạt động cơ thể, nhảy vào trong hào lần nữa. Ba mươi phút sau, anh lại xuất hiện ở bờ sông. Chỉ sau thoáng chốc lưỡng lự, anh vẫn quyết định về biệt thự nhà họ Bạch. Trong người không có đồng nào nên anh chỉ còn cách về nhà. Đối với Trần Hạo, quãng đường 20 cây số cũng không quá xa khi các chỉ số cơ thể của anh khôi phục. Nghĩ như vậy, Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm, vận hành một phương pháp vận khí, bước như bay ra ngoài. Đêm đen như mực, ít ai chú ý tới một bóng trắng đang chạy vèo vèo trong đêm, bắt đầu từ tốc độ của vận động viên điền kinh chuyên nghiệp dần dần tăng lên, cuối cùng lại xẹt qua như bóng câu ngoài cửa sổ. Xuyên qua một ngõ nhỏ, sắp tới biệt thự nhà họ Bạch, tốc độ Trần Hạo càng ngày càng nhau, vừa nhảy ra khỏi ngõ, anh thấy một chiếc Ferrari màu đỏ đang lao tới. Xe nhanh chóng lao tới, không biết tài xế đang làm gì mà khi xe sắp đụng vào tường, nó lại quẹo cua sang đâm về phía Trần Hạo. Dù Trần Hạo phản ứng nhanh nhưng xe như con thú dữ đang mất kiểm soát, chạy như bay rồi đâm vào anh. Trần Hạo bay ra ngoài, xe cũng được phanh gấp. Từ trên ghế lái, một cô gái xinh đẹp mặc váy dạ hội màu đỏ, trên môi thở ra mùi rượu nồng nặc, xoa hai mắt mơ màng, trên mặt hiện lên tia hoảng hốt, cô ấy nhảy ngay xuống xe. Nhìn theo ánh đèn xe, cách đó mười mét, cô gái xinh đẹp thấy Trần Hạo thì vội vã chạy tới. “Tông chết người rồi sao?”, cô gái xinh đẹp bối rối ngồi xổm cạnh Trần Hạo. Vừa ngồi xuống, cô ấy thấy Trần Hạo mang theo gương mặt đầy máu ngồi bật dậy. “A…”, cô gái kia vốn cho rằng Trần Hạo bị tông bay ra xa hơn mười mét, không chết thì cũng bị thương nặng mới đúng! Ai ngờ anh bỗng nhiên ngồi dậy, vì thế cô ấy hoảng sợ, tư thế đang ngồi xổm nên cơ thể chao đảo, ngã vào lòng Trần Hạo. Trần Hạo “???” Mặt Trần Hạo đờ ra, người này đã đâm vào anh mà còn định bắt vạ à? Nhưng cô ấy thơm thật! Mềm mại nữa! Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây
Dịch Lishui Thủy VWBeta Nguyễn Trang VWTrong chớp mắt, bên ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, hơn nữa tiếng bước chân có nhẹ có nặng, dường như là có hai lúc nói chuyện quên trời đất, tôi cũng cảm thấy Tô Mộc vừa nghe tôi nói, mắt vừa đảo nhìn ra phía ngoài thăm dò,chắc hẳn là anh ấy đang đợi hai người kia qua là chỉ không muốn tôi lên tiếng, cũng như không muốn cho bọn họ biết chúng tôi đang ở rất tò mò, không biết rốt cuộc người đến là người đó rất nhanh đã đi đến bên cửa, dừng lại rồi đẩy cửa đi nhìn thấy hai người họ, tôi bất ngờ đến mức miệng há to, chỉ mém chút liền kêu lên. Hóa ra là “ Lộc Dương” và Tô sao bọn họ lại ở cùng đi vào, còn tìm được tới chỗ của bọn tôi nữa?Tôi không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, anh cũng đang nhìn lại tôi, khe khẽ lắc đầu ra hiệu cho tôi, ý bảo tôi cứ yên lặng chờ chỉ thắc mắc rằng tại sao Lâm Yến Nhi có thể khống chế thân xác của tôi, đi tới ta đi vòng quanh một vòng, khi cô ta đến trước mặt chúng tôi, lòng tôi càng khaanrr trương may là, hình như cô ta không nhìn thấy chúng tôi, trong ánh mắt của cô ta rất trống rỗng, ở thời điểm nhìn đến chỗ chúng tôi ngồi không thấy có bất kỳ biểu cảm gì, mà chỉ nhìn qua, sau đó nói với Tô Thịnh rằng nơi này rất an toàn, có chuyện gì thì cứ nói giật nảy cả mình, nhưng sau đó cũng liền hiểu ra rằng, Lâm Yến Nhi có thể cướp đi thân thể của tôi trước mặt Tô Mộc, còn không để Tô Mộc phát hiện ra. Tô Mộc cũng là một lệ quỷ, dĩ nhiên cũng biết loại pháp thuật này, cũng biết pháp thuật mà Lâm Yến Nhi dang dùng để che mắt mình.“ Anh chắc chắn là Lộc Dương đã chết chứ? Vậy tại sao cô ta đã chết mà tôi vẫn không có cách nào dung hợp hoàn toàn với thân thể của cô ta? Bây giờ chú hai của anh đã bắt đầu nghi ngờ tôi rồi, cứ tiếp tục thế này, chú ấy sẽ phát hiện ra mánh khóe này của chúng ta mất”“ Cô yên tâm đi, xích luyện phù này là do Tô Đoàn từ nhỏ dùng đồng tử của mình để luyện ra nó, nếu không phải xích luyện phù này hấp thu dương khí của hắn qua nhiều năm như vậy, thì hắn cũng sẽ không phải là thầy phong thủy ngu ngốc nhất nhà họ Tô, cho nên uy lực của Xích Luyện phù rất mạnh, đừng nói là Lộc Dương chỉ là một người bình thường, ngay cả cô có cấp bậc lệ quỷ cũng khó có thể chống đỡ đươc nó. Cho nên cô ta đã thực sự chết rồi” Tô Thịnh nói, trong giọng nói chứa đầy tự lập tức bị sốc, ngay cả Tô Thịnh cũng biết thân phận của Lâm Yến Nhi!Hơn nữa ông ta còn biết được bên trong yêu thân hồn phách chính là tôi!Vậy mà ông ta vẫn hợp mưu với Lâm Yến Nhi đi sát hại tôi. Không những vậy, ông ta còn để cho Tô Đoàn dùng đến xích luyện phù mà cậu ta đã nuôi dưỡng từ trách bùa chú kia lại lợi hại như vậy, hóa ra là do Tô Đoàn dùng bao tâm huyết ngưng tụ thần lực cho xích luỵện phù. Cũng trách không được Tô Đoàn thân là thầy phong thủy của Tô gia, bản sự lại thấp như cậu ta nói, luyện cái này là để sau này báo thù cho mẹ cậu bây giờ nó đang được dùng trên người tôi, nếu cậu ta mà biết được linh hồn bên trong yêu thân kia là tôi thì sẽ thế nào nhỉ?
Thể loại Linh dị, ngược luyến tình thâm, kiếp trước kiếp này, HENhân vật chính Liên Thanh x Tạ Đình CaEdit Bút Chì 0804Beta Bỉ Ngạn HoaThật sự không gặp may mắn khi Liên Thanh lại gặp phải một kiệu hoa của âm rồi những tai nạn liên tiếp xảy ra!Đàn em khóa dưới đột nhiên chết!Một nhóm thần bí xuất hiện!Trò chơi giết người không thể gián đoạn....Những đều anh nghi ngờ từng việc được công cùng ai lừa gạt ai?
Tô Mộc không để ý tới sự phản kháng của tôi, vẫn trói tôi như cũ đứng trước giường đang đặt Lâm Yến người khác sau khi chào tôi một tiếng cũng đều đứng lên, lần nữa lại yên lặng nhìn chiếc giường ở giữa đại họ giống như đang tiến hành nghi thức nào đó, tất cả mọi người đều đứng an tĩnh ngay cả tiếng thở cũng không có, cả căn phòng to lớn chỉ còn nghe được tiếng kim đồng hồ chuyển động. Đọc đầy đủ hơn tại Gác SáchBoong…Cũng không lâu lắm, đồng hồ treo tường đột nhiên vang lên báo giờ, liên tục kêu mười hai mười hai người giống như đang đợi thời khắc này, khi tiếng chuông thứ mười hai kết thúc thì mọi người vốn yên tĩnh đột nhiên bắt đầu ngâm xướng một loại ca dao cổ ca dao du dương trầm bổng giống như âm thanh từ viễn cổ, mọi người cùng hợp tác trầm bổng hết sức ma mị. Cho dù tôi đang bị trói như con heo, lúc này trong lòng cũng sinh ra một cảm giác nghi thức khó hiểu mãnh Mộc vẫn như cũ đứng canh ở mép giường Lâm Yên Nhi nằm, hai mắt anh nhìn chằm chằm vào cô ấy, đến khi tiếng ca ngâm xướng được một nửa đột nhiên Tô Mộc giơ hai tay lên tới mi mắt rồi hạ nhẹ xuống đan điền một giọt nước màu đen từ giữa mi tâm anh bay ra, bề ngoài bóng loáng giống như một viên trân châu đen hoàn mỹ. Giọt nước kia vạch trong không trung một đường cong đẹp đẽ, nhỏ xuống trán Lâm Yến Nhi, từ từ thấm vào da thịt cô mắt, thi thể Lâm Yến Nhi phát ra một cổ âm giống như âm khí bị nén lại phát nổ vậy, trên người Lâm Yến Nhi phát ra âm khí mãnh liệt tầng tầng lan truyền, giống như đang kêu gọi gì cũng là một trận nữa, tôi đoán đây là Tô Mộc đang kêu gọi hồn phách của Lâm Yến qua thuật chiêu hồn tôi cũng đã gặp nhưng chưa từng thấy nghi thức chiêu hồn long trọng như vậy, lại còn cần dùng tới nhiều người như vậy, xem ra không chỉ có Tô Mộc là ác quỷ tu luyện hàng trăm năm mà Lâm Yến Nhi kia cấp bậc cũng không khi thực hiện xong thuật chiêu hồn, rốt cuộc Tô Mộc không còn trói tôi nữa mà nhanh rời khỏi chiếc giường của Lâm Yến Nhi, đi vào trong một đám người, sau đó cởi dây trói cho tôi.“Ngoan ngoãn đợi ở đây đừng làm gì, nhắm mắt cầm ngọc bội, bất kể lát nữa em nghe thấy gì cũng ngàn vạn lần không nên mở mắt ra.” Tô Mộc dặn dò.“Tại sao?” Nhìn bộ dáng kia, hẳn một lát Lâm Yến Nhi sẽ có chút kích động, chủ yếu muốn biết Lâm Yến Nhi rốt cuộc là dạng người gì.“Không có tại sao, em chỉ phải nhớ kỹ lời anh là được.” Tô Mộc vẫn chưa hoàn toàn nguôi giận, đối với tôi vẫn lạnh lạnh nhạt nhạt, không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái, tay nắm thật chặt ngọc bội, sau đó nhắm mắt khi nhắm mắt lại, tai tôi dựng lên, hận không biết được thành thỏ để nghe ngóng động tĩnh bên khi chạy trận chiêu hồn, mọi người đều nhắm thật chặt hai mắt, tiết tấu điệu khúc bọn họ vẫn xướng nhanh hơn rất nhiều, ưu tư cũng dồn dập, thật giống như lập tức lên cao nhiên, khúc xướng bọn họ vừa hạ liền có một trận gió lạnh thấu xương gào thét thổi tới quét khiến toàn bộ phòng khách cũng đất rung núi Lòng tôi căng thẳng, theo bản năng muốn mở hai Mộc luôn dặn dò tôi phải nhắm mắt, những người bên trong cũng đang nhắm chặt hai mắt, tôi không thể làm gì khác hơn là cưỡng ép áp chế lòng hiếu kỳ mãnh liệt trong lòng mình, tiếp tục nhắm chặt mắt có lẽ tâm tình tôi căng thẳng đến cực điểm, mí mắt đã không còn bị khống chế bởi suy mắt quanh phòng khách nhiệt độ đã bị giảm đi bảy tám độ, gió rét vẫn gào thét bên tai tôi, Lâm Yến Nhi đến khiến phòng khách bị âm khí tràn đầy mênh mông, rất hiển nhiên thực lực của cô ấy tuyệt đối ở trên Tô khi tôi cẩn thận cảm thụ âm khí trên người Lâm Yến Nhi thì đột nhiên trong phòng khách truyền tới tiếng đánh âm khí khác biệt chấn động không dứt, trong đó một cổ âm khí hết sức quen Tô phải anh ấy một mực đang đợi Lâm Yến Nhi sao, tại sao lại đánh nhau với cô ấy?Lòng tôi hơi nôn nao, dẫu sao thấy âm khí đậm đặc của Lâm Yến Nhi xem ra dường như Lâm Yến Nhi kia còn lợi hại hơn Tô Mộc, mặc dù tôi không hy vọng Lâm Yến Nhi và Tô Mộc có quan hệ tốt nhưng cũng không cần vừa thấy mặt đã đánh nhau như Tô Mộc thua thì làm thế nào?Sự lo lắng trong lòng tôi dâng lên tới cổ họng, lỗ tai dựng thẳng đứng nghe ngóng nhiều hơn, hận không thể đem tất cả tinh lực tập trung cho tai tôi đang nín thở âm thầm lén lút nghe ngóng, giữa đại sảnh đột nhiên phát ra một tiếng rên, ngay sau đó là một tiếng kêu giọng đàn ông!Tôi luống cuống, cũng không để ý Tô Mộc dặn dò tôi không được mở mắt, trực tiếp mở mắt ra xông tới muốn đi giúp Tô sao tôi cũng không phải là tay mơ như trước kia, có thêm một người hỗ trợ thì khả năng phần thắng cũng sẽ thêm một chút vừa mở mắt, còn chưa thấy Tô Mộc cùng Lâm Yến Nhi ở đâu thì trước mắt đột nhiên tối sầm, sau đó đầu óc ong ong một chút, giống như bị người khác khống tôi cảm giác miệng tôi há ra, giọng quyến rũ dị thường, nói “Hơn một trăm năm không gặp, anh không muốn em sao?”Giọng này là giọng của tôi, nhưng nội dung phát ra lại hoàn toàn là của Lâm Yến Nhi.“Muốn, anh không lúc nào không nghĩ tới em.” Giọng Tô Mộc đột nhiên vang lên ở sau lưng tôi, mặc dù lời anh nói chính là lời tỏ tình nhưng giọng lại lạnh như băng, thậm chí còn tràn đầy giễu nói thì tay anh đã đưa lên bóp cổ tôi, dùng khí lực rất lớn như hận không đem đầu ngón tay đâm vào trong da thịt tôi đau muốn hét lên nhưng giọng tôi bây giờ đã không còn chịu sự khống chế của tôi, cho dù tôi đau đến phát điên, trên mặt tôi vẫn treo nụ cười cao quý đẹp lạnh lùng như cũ, nổi bật ở trong gương, đến tôi cũng không dám tin vào mắt gương kia là tôi sao?Mặc dù biểu cảm rất coi trời bằng vung, nhưng thật là đẹp, thật giống như một đóa Bạch Liên Hoa bằng băng đang nở rộ, thần thánh cũng không thể xâm phạm.“Anh còn dùng lực sẽ bóp chết cô ấy.” Giọng vẫn tà mị như cũ phát ra, giống như mỗi câu mỗi chữ của cô ấy đều từ hư xong tôi’ cười đùa, uốn éo dựa vào lòng Tô Mộc, nói “Hóa ra anh thích đàn bà như vậy, như canh không thịt, một chút mùi vị cũng không có. Có điều em cũng không ngại dùng thân thể cô ta còn sống, chỉ cần anh thích thì em có thể biến thành bất kỳ ai.” Nói xong, tôi’ lại dùng sức, hoàn toàn không để ý Tô Mộc vẫn đang bóp cổ tôi, muốn nghiêng đầu về sau tiến tới sát Tô Mộc hôn vào miệng Tô Mộc đen lại, ánh mắt hung hăng nhìn tôi, mắng “Ngu ngốc, không phải là không để cho em mở mắt sao!”Mắng tôi xong đáy mắt anh hiện lên một tia sát ý, ngón tay bấm vào cổ tôi càng mạnh hơn.Rắc’ một tiếng, là tiếng xương gẫy ra tay thật, đem xương cốt của tôi bóp vô cùng sợ hãi, nháy mắt cổ mềm nhũn, toàn bộ đầu óc trống Lâm Yến Nhi trong tôi vẫn còn cười duyên, sau khi nghe được tiếng xương gãy lìa liền ngưng cười, nhìn Tô Mộc không dám tin “Anh thật sự ra tay giết cô ta, rốt cuộc anh có trái tim hay không?”“Quỷ vốn không có trái tim.” Giọng Tô Mộc lạnh xong anh tiện tay hất vột cái, giống như xả rác vậy, đem ném tôi ra. Tôi giống như đoạn tuyến phong tranh*, nặng nề ngã xuống mặt đất.*đoạn tuyến phong tranh Ai giải thích giúp mình với, mình search thấy các bạn edit khác toàn để nguyên không giải khoảnh khắc thân thể tôi chạm vào mặt đất, trong cơ thể tôi rùng mình một cái, nháy mắt Lâm Yến Nhi từ bỏ tôi đi ra ngoài.“A, xem ra anh cũng không thích cô ta, sau khi tìm được em thì cô ta đối với anh chỉ như là rác rưởi, lợi dụng cô ta cũng vô dụng, giống như năm đó anh đối với em vậy.” Một giọng nói dễ nghe vang lên, trong giọng nói của cô ấy tràn đầy thống khoái cùng hận ý, đây cũng là giọng vốn có của Lâm Yến giọng cô ấy càng ngày càng xa, hiển nhiên cô ấy muốn chạy đau tới mức toàn thân co rút, cho dù muốn đứng lên giúp Tô Mộc nhưng trước mắt chỉ là màu đen, đừng nói đứng lên, ngay cả nằm cũng rất khó bóng tối tôi nghe thấy Tô Mộc nhỏ giọng mắng một câu, cũng không nghe rõ anh mắng cái gì, bên tai lại vang lên tiếng hợp ca cổ xưa, thật giống như bọn họ đang dùng trận pháp vây khốn Lâm Yến chuyện phát sinh sau đó tôi cũng không biết, đến khi tôi tỉnh lại trên cổ đã có thanh thép thật dầy, hai bên mang tai bó bột cứng ngắc không thể cử động, trên tay còn cắm một ống truyền dịch.“Tôi…” Tôi há miệng, lần nữa muốn nói. Nhưng lúc này giọng tôi chỉ khàn khàn khô khốc giống như bà già bảy tám chục tuổi trông coi tôi ở bên ngoài nghe thấy giọng tôi liền vọt tới, sau đó vui vẻ chạy như điên hướng ra bên kia là giọng của Diệu Diệu, tôi chỉ kịp nghe thấy một tiếng thì nó đã chạy mất khi nó quay trở lại lần nữa thì sau lưng đã có một đám người đi theo, có bác sĩ mặc áo trắng, có y tá, có Trịnh Lâm cùng Đường Dũng, thậm chí còn có cả mấy người Tô gia tôi thấy lúc bày tôi không nhúc nhích được, chỉ có thể đảo mắt quét một vòng, những ai có thể tới đều chỉ thiếu Tô Mộc.“Tô Mộc đâu?” Tôi này tôi có rất nhiều điều muốn nói với Tô Mộc.“Hắn chết rồi.” Đường Dũng đi tới nắm lấy tay của tôi.
truyện chồng quỷ của trần yến nhi